Thứ Hai, 29 tháng 3, 2010

Đêm. Hổ phách.


Đồng chiều hổ phách
Dài như tháng năm tuổi xanh
Dài như ngón tay anh
Gõ lên thùng đàn vội vã
Con dốc đổ cuối ngày những chậu xô thương nhớ
Sau cơn mưa
Phố giật sáng sững sờ

Vòng tay anh
Dang trọn hết cô đơn- em- mùa thu
Thiếu phụ buồn vội quàng khăn màu đỏ
Nàng nhà bên làm ngơ bờ dậu nhỏ
Nối buổi chiều với chòng ghẹo thi nhân

Từ ngày hổ phách hóa thân
Tình yêu nhớ con mèo hoang bỏ đi từ đâu lắm
Em trút sạch đồng xu cuối cùng mua cho mình hạt nắng
Nụ hồng cuối ngày cánh chẳng phẳng phiu hơn

Vòng tay hổ phách và vài ba chiếc hôn
Những siết ôm và nụ cười anh để dành sau bao năm tháng
Dại khờ nào cũng già nhanh qua đêm trắng
Có phải thứ em cần?

Quay về thị thành khi nắng khuya rớt quanh sân
Vung vãi mái nhà đan thành vòng nỗi nhớ
Hổ phách say như men
Như anh đó…
Lửa có tàn, ta xin thắp cho nhau…

1 nhận xét:

  1. Ngẫu nhiên thế nào Hà Trần lại hát em nghe về The shadow of your smile. Em đang thử lắng nghe Hà hát điều gì sau nhạc trầm da diết.
    Về Hoài...

    Trả lờiXóa