Thứ Bảy, 27 tháng 3, 2010

Thơ về vỉa hè mùa gì không rõ nữa...


Vỉa hè ngày mùa gì không rõ nữa
Chỉ tiếng con Vàng cắn vội vào đám gió
Nham nhở khúc kinh cầu
Bên hiên chùa
Nhà ai thiêm thiếp tiếng đàn bầu
Như khung cửa đêm mưa rào vội vã
Có ngủ được đâu
Có thức được gì

Vỉa hè dài hơn những bờ mi
Hàng me xạc xào khua tay như vẫy lá
Cây đâu thấu cảm hết những gì anh nói
Chỉ có em…
Im lặng như vỉa hè mùa gì không rõ nữa
Anh đi
Em quay về đợi phố tiễn giêng hai

Em quay về thành phố tiễn giêng hai
Vỉa hè tinh tươm như mối tình vừa tay em xếp gọn
Nằm ngoan một góc tròn
Cho riêng mình
Chết lặng

Anh đi cùng năm tháng
Em quay về thương nhớ đốt lòng say…


Lê Thùy Dung

1 nhận xét:

  1. Tôi đã từng mơ những ngày dịu dàng đạp xe ra phố, nhìn thấy đâu cũng ra lời vần vèo bay lượn. Cô hàng hoa nheo mắt nhìn người mua hàng quen thuộc. Sẽ chọn lấy một nhành đồng tiền vàng ruộm. Rất nhẹ nhàng và sạch tươm phải không?

    Tôi cứ mơ thấy đấy. Nhưng con đường sáng nay tôi qua lổn nhổn ổ gà và vũng nước. Những thanh niên trai tráng sáng nay tôi gặp vẫn giữ riêng thật nhiều hờ hững và chối từ trách nhiệm. Tôi cãi làm sao được. Cuộc sống vốn thế. Thật phức tạp. Tôi lui làm sao được. Cuộc sống vốn thế. Thật bao dung.

    Tôi tự nhủ trong mình rằng, càng khó khăn, tôi càng phấn đấu. Cộng đồng này sẽ nối kết với cộng đồng khác để làm cuộc sống tốt đẹp hơn. Ngôi nhà yên tĩnh này sẽ là nơi tôi trở về sao hết những thuyết giảng dài dòng kia. Tôi bằng an trong thương yêu và tồn tại...
    Thế đấy, ngày sống vẫn trôi như mùa xuân đã từ biệt con người bên khung cửa. Sáng nay, nắng về. Vạt nắng chênh chao qua mái hiên ngả màu hoen rỉ. Ngày bừa bộn tiếng nói cười để những buổi trưa yên tĩnh này, tôi trở về bằng an...

    Trả lờiXóa