Thứ Bảy, 6 tháng 3, 2010

Letter


[Em thương cốc cà phê sáng
Theo lời yêu đương vỡ rồi…]





Có những nửa đêm như thế này này, bạn bất ngờ nhận ra sự dịu dàng trong cơ thể mình đã ngủ yên từ lâu lắm. Ở Sài thành xinh đẹp, bạn đã tìm được hết khỏang thời gian rơi vãi của mình chưa đấy? Ngày chạy với thời gian, bạn sợ cảm giác bị bỏ rơi biết chừng nào. Nên đuổi mãi, đuổi mãi... Nhiều khi bạn quên bẵng mình vẫn luôn cần tình yêu kiểu lứa đôi tuổi trẻ nữa cơ.

Con se sẻ tháng Giêng không biết hát lời đường mật nên ri rỉ cho bạn đồng dao Nu na nu nống. Bạn nằm ôm gối mải nghe Resistance với giọng gằn rất cô đơn. Còn ông già nhà bên đã lụ khụ ho thêm, vuốt mãi tấm lưng con mèo tam thể. Bạn đóan thấy hoa quỳnh và một ông sao đột nhiên chòang mắt. Thấy mình thèm đọc những dòng thư...

[Thư gói kèm mong nhớ chông chênh
Em thương lắm mái tóc dài mùa hạ
Quá khứ đi xa rơi quên lời từ tạ
Chữ vằn vèo trên chiếc lá đầu tiên ]

Đôi khi bạn ước mình mãi là trẻ con. Ngồi vắt vẻo trên lan can và đợi chờ mùa thu ngợp gió. Có thể bạn sẽ ngủ quên nơi ấy vì thời gian quá lâu hoặc mùa thu quá mỏng, nhưng chẳng hề gì... Bạn là trẻ con cơ mà.

Thậm chí ngay cả khi điều ước kia không được, bạn sẽ giữ gìn một góc trong mình mãi trong trẻo kiểu nhi đồng mầm- chồi- lá. Tiếng xúyt xoa. Tiếng khóc nấc. Tiếng cười rưng rức. Tiếng một tình yêu đi qua rất dịu dàng. Đôi cúc cu dưới vòm tổ vắng đang hát lời gì thế bạn? Có phải, Đời ta thanh xuân...
Một năm nào nhìn lại, bạn thấy mình đứng đấy và bình an vì mình không còn trẻ nữa nhưng tâm hồn mãi mãi non tơ.
Một năm nào nhìn lại, bạn sẽ thương mình hơn những ngày lặn lội và chờ đợi tình yêu. Như thời gian nay.

Từ nơi ngõ nhà vắng vẻ này, gã hàng xóm gảy mãi khúc Romance. Sự lãng mạn trở thành tấm áo hữu dụng cho sự cô đơn không lời nói hết.
Tôi nhận ra. Nhận ra…
Cửa sổ vẫn khoan thai đón mặt trời đều đặn hai mùa mưa nắng.
Con se sẻ vẫn đậu lại triền miên nơi gió về hồ hởi.
Thành phố xanh hơn thơ. Tờ thư yêu thứ nhất, thứ hai, thứ ba, thứ n... nằm lại trong hộc gỗ ướp hương trầm. Bao năm tháng đó vẫn thơm mùa thương nhớ..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét