Thứ Hai, 12 tháng 4, 2010

Ngày yêu.


Anh thấy không?
Họa mi đâu còn hát những lời buồn khổ
Vỉa hè ngoan trong thương nhớ
Viên gạch cùn thôi những ngổn ngang
Bà hàng nước ngõ nhà kiêu hãnh quên khoác khăn bông
Mặc kệ mùa đông về trên nụ bàng giá buốt
Anh ngồi xuống đây, từ tốn kể cho em về ngày tháng trước
Thời chưa có nhau, nụ cười chưa kịp vun đã nhòe tan mất
Đã qua rồi…

Đã qua những bó hồng phiêu bạt phương trời
Nửa đêm về ghé lại
Đã qua những cuối tuần vồn vã nói cười
Ngửa đầu nghi hoặc, đâu biết mình có thực sự vui

Anh đã đi đâu? Đã về nơi đâu?
Ngần ấy năm có phút nào cô độc
Có mùa nào nuối tiếc…
Có người nào yêu anh như em…

Ngày mùa hạ khoe lửa đỏ trên tay
Em nhặt lấy cánh non ủ vào khe ngực
Ngày bịn rịn con sâu về bụi cúc
Mùa thu nghiêng trên tóc xanh mềm
Ngày mùa động ngang dọc xé mái hiên
Gió thốc hết những điều em giấu kín
Và nửa đêm nghe én xòe cánh liệng
Đón mùa xuân trong ầm ĩ hoa vàng.

Anh ngồi đây, từ tốn kể em nghe
Chuyện thời gian chờ nhau như cổ tích

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét